Có một thiền sư lên núi chặt củi, trên đường trở về, ông phát hiện cậu thiếu niên nọ đã bắt được một con bướm và đang cố gắng khom hai bàn tay lại để giữ cho nó khỏi bay.
Không ít cô dâu, chú rể nét mặt ngời ngời hạnh phúc dắt nhau lên xe hoa với bao ước vọng tốt đẹp, để rồi sau một thời gian ngắn, họ lại chia tay với lý do rất đơn giản: “Không hợp nhau”. Vì sao lại như vậy?
Thế gian này có năm loài cùng chung ở trong sáu nẻo luân hồi, nhưng con người là một chúng sinh cao cấp nhờ có suy nghĩ, nhận thức, phân biệt đúng sai. Nếu biết vận dụng đi theo chiều tốt đẹp thì không ai bằng và ngược lại thì vô cùng cực ác. Chỉ có con người tâm linh mới có đủ khả năng, giúp nhân loại vượt qua rào cản của si mê, tội lỗi nhờ có hiểu biết và thương yêu trong tinh thần bình đẳng.
Trong “Lễ Ký – Học Ký” có viết: “Sư nghiêm, nhiên hậu đạo tôn; đạo tôn, nhiên hậu dân tri kính học”. Tạm dịch: Kính thầy thì sẽ trọng đạo; trọng đạo thì sẽ biết nỗ lực học tập. Để có thể duy trì sự tôn nghiêm của thầy giáo, không chỉ yêu cầu sự tôn kính và lễ nghĩa trong ngôn hành cử chỉ của học sinh với thầy, mà còn là sự tôn trọng từ nội tâm, cần cù học tập, hiểu được đạo lý và uốn nắn bản thân.
Mở đầu Tây Du Ký, tác giả Ngô Thừa Ân viết: “Dục trị tạo hóa hội nguyên công, tu khán Tây Du thích ách truyện”, ý nói rằng: Muốn biết công của tạo hóa ra sao, muốn hiểu được ý nghĩa của đời người thế nào, vậy cần phải hiểu Tây Du Ký.
Để tìm cách kéo con người xuống địa ngục, ma quỷ sẽ diễn hóa ra rất nhiều những thứ vật chất mà nhân loại truy cầu và mong muốn hưởng thụ. Nhưng kỳ thực tất cả đều là giả, đều là để lừa người.
“Những hình ảnh đại diện về người con Phật hiện đại tại châu Á”, đó là nội dung một cuốn sách đáng đọc về thân thế của những nhân vật điển hình thể nhập được truyền thống tôn giáo với đời sống đương đại.
Một trong những đặc điểm của Thế Tôn khi thuyết pháp là thường dùng hình ảnh để ví dụ minh họa cho ý tưởng của mình, giúp người nghe dễ liên hệ và cảm nhận. Thời Thế Tôn, khi mà nhân loại chưa bị ô nhiễm ánh sáng như hiện nay, thưởng trăng là một thú thanh cao. Ngắm trăng mà mỗi người nhận ra nhiều lẽ, nhất là thấy được chính mình.
Một lời nói nhẹ nhàng chân thành luôn có năng lượng bình yên làm cho chúng ta được an vui hạnh phúc, khi ta tiếp xúc với nhau bằng sự yêu thương có cảm thông và tha thứ. Có nhiều người chỉ thích nói sự thật, thấy sao nói vậy chứ không khéo nói để được lòng thiên hạ, họ tôn trọng sự thật nên nói lên sự thật, mà sự thật thường phũ phàng nên dễ gánh lấy hậu quả đau thương.
Lễ hội truyền thống di tích lịch sử văn hóa chùa Hàn Sơn -Cửa Thần Phù năm 2019...
Lễ hội di tích lịch sử văn hóa...